Ông biết được thân phận của nhà họ Bạch chắc chắn không đơn giản, nhưng cũng chẳng có chút ý nghĩ nịnh nọt nào cả, toàn tâm toàn ý chỉ mong Tiểu Ngư có thể có cuộc sống hạnh phúc mĩ mãn. Đối diện với cha Bạch mẹ Bạch, ông tiếp đón chu toàn, trên khuôn mặt luôn là vẻ mặt nghiêm túc, cha Bạch quả thực không hiểu chú ba Diệp nghĩ gì, liền nói một tràng con nhà mình không tốt như này như kia, Diệp Ngư có biết bao nhiêu được lòng nhà bọn họ.
“Ngư Ngư quả thực là đứa bé ngoan, nghe nói từ nhỏ đến lớn đã rất thông minh hiểu chuyện, chúng tôi đã xem ảnh cả buổi trưa. Đứa bé Ngư Ngư này đúng là xinh đẹp từ nhỏ, nào có như thằng Minh Hàn nhà chúng tôi, từ nhỏ tính cách đã bướng bỉnh, còn nóng nảy như thuốc nổ, còn không biết ăn mặc, đúng là thiệt thòi cho Ngư Ngư rồi.”
Chú ba Diệp cảm thấy câu nói này rất được.
Không phải là thiệt thòi cho Ngư Ngư nhà ông sao.
Nhưng ông cũng biết câu nói này không thể nói ra trước mặt mọi người, chỉ đành vắt hết óc khen Bạch Minh Hàn một câu: “Thằng bé Minh Hàn này rất tốt, rất có nhẫn nại, lúc nghỉ hè còn giúp tôi ôn tập bài vở nữa.”
Cả đời này chú ba Diệp chưa có khó chịu như thế bao giờ.
Lời nói dối này khiến ông đau cả gan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT