Một cái hộp nhỏ như vậy, đã có hơn hai triệu.
Đây mới là lần đầu gặp mặt mà thôi, đủ để nhìn thấy thành ý của người ta.
Ngẫm lại trước đó bà vẫn lo lắng nhà họ Bạch xem thường Ngư Ngư nhà bà, cho Ngư Ngư nhà bà nhìn sắc mặt, Mạnh Phỉ cũng có hơi xấu hổ. Chỉ là chút hổ thẹn này giống như tuyết rơi giữa trời hạ, còn chưa kịp lưu lại ngọn sóng trong lòng bà, đã tan thành mây khói, thay vào đó là vui vẻ phát ra từ nội tâm.
Ai bảo bà là cực phẩm chứ.
Mạnh Phỉ có thể xem hiểu giá trị của hộp trang sức này, nhưng chú ba Diệp không hiểu.
Gã đàn ông như ông trời sinh đã không có năng lực thưởng thức gì đối với những món vàng bạc châu báu, những năm này Mạnh Phỉ tốn không ít sức lực đắp nặn năng lực thưởng thức ở phương diện này cho ông, tiêu không ít tiền, thời gian lãng phí không ít, chú ba Diệp học cũng hết sức chuyên chú. Thế nhưng ông trời đúng là công bằng, cho chú ba Diệp một cái miệng biết ăn nói và đầu óc am hiểu những cong cong vẹo vẹo, còn có sức lực hết sức cường tráng và gia đình hạnh phúc mỹ mãn. Nhưng lại lấy đi thiên phú ở phương diện này của chú ba Diệp, làm đi làm lại, chú ba Diệp không có chút tiến bộ nào.
Những món đồ trang sức giá trị không nhỏ, ở trong mắt ông lại giống như món đồ bán mấy chục mấy trăm đồng ở cửa hàng bách hóa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT