Nghĩ tới xuất thân của Diệp Ngư, nhìn lại cái đĩa cải thảo trần nước sôi, mọi người bỗng chốc cũng có chút lúng túng, cũng không có ai đánh gãy giải thích của Bạch Bằng Phi. Trong lòng mọi người đã nghĩ đối sách, nhưng thấy Diệp Ngư yên lặng không hề có một tiếng động dùng khẩu hình, thở phào nhẹ nhõm, đồng thời hảo cảm đối với Diệp Ngư lại tăng lên vài bậc.
Năng lực xử lý sự việc mạnh, ngoại hình đẹp đẽ, học giỏi, khí chất tốt, thấy thế nào cũng cảm thấy con heo nhà mình ủn mất cải trắng tốt nhà người ta.
Ông cụ Bạch hài lòng gật gù: "Minh Hàn à! Tiểu Ngư lần đầu tiên tới, không khỏi ngại ngùng, cháu là bạn trai của Tiểu Ngư mà nhỉ? Đưa đĩa rau cho Tiểu Ngư đi! Tiểu Ngư, không cần khách sáo, coi như là nhà mình, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, không đủ thì để Minh Hàn đổi cho. Mao Mao! Cháu muốn ăn món gì, không đủ nói với Bằng Phi, đừng quấn quít lấy Tiểu Ngư nữa!"
Mao Mao nhìn Bạch Bằng Phi, nhìn lại Diệp Ngư, ỷ vào mình nhỏ tuổi, coi như không nghe thấy, không chỉ không dịch qua chỗ Bạch Bằng Phi, còn không chút do dự đưa tay kéo áo Diệp Ngư.
"Thím út ơi thím út ơi cháu muốn ăn thịt kho tàu."
Cậu nhóc này quá đáng yêu, mọi người cũng đều động đũa, Diệp Ngư đương nhiên sẽ không từ chối sự nhờ vả của một đứa trẻ, vững chắc gắp một miếng thịt kho tàu cho cậu nhóc. Cô rất chú ý lễ nghi, không có làm loạn cả đĩa, cũng không có gắp lên trước mặt người khác, cũng chỉ gắp phần đối diện mình, bỏ vào trong bát Tiểu Mao Mao, Mao Mao đắc ý ăn.
Miếng thịt mà chị gái xinh đẹp gắp ngon hơn của chú gắp!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play