Danh tiếng của ông vang dội đến mấy, cũng luôn có thứ phải e dè, nếu không muốn mất trộm cách tốt nhất vẫn là phải phòng bị thật tốt. Như nhà ông, tường làm thật cao, phía trên còn dùng xi măng rải kính và đinh, dùng sắt thép làm thành cửa lớn, còn có ba lớp khóa, mở rộng cửa ra không phải tương đương với nói với tên trộm người ta "Hoan nghênh tới cửa" à.
Còn có Tiểu Mạch cũng vậy, quan tâm quá sẽ bị rối, đồn công an cũng không phải tùy tiện hỏi tội, nếu như chứng minh được sự trong sạch của bọn họ, chắc chắn sẽ thả người r. Trước khi không tìm được tội phạm, thì hai người ngoài này quả thật chính là mục tiêu đáng nghi nhất người trong thôn nghĩ cũng không phải không đúng.
Ở đây đứng hóng mát một lúc, chú ba Diệp cuối cùng hoàn toàn tỉnh táo, từng trận đau đầu cũng giảm xuống, ông vung cái xẻng sắt lên: "Có nhà nào bị trộm? Trước tiên dẫn tôi tới xem tình hình, còn có những người ngoài đó bị mấy người nhốt ở đâu rồi? Đừng có đánh người."
Người trong thôn lập tức vây quanh chú ba Diệp, đặc biệt là mấy nhà bị trộm đồ, càng dồn dập vây quanh chú ba Diệp, trái một lời phải một lời nói thiệt hại của nhà mình. Tất cả mọi người cảm thấy, nếu chú ba Diệp là chú ba của Tiểu Mạch, trong nhà còn có tiền, Tiểu Mạch là cháu gái còn mở miệng, ông hẳn không nỡ để cháu gái mình thương tâm, có thể nào cũng sẽ bồi thường tổn thất của bọn họ, lại không nghĩ rằng chú ba Diệp nhìn một vòng, đi thẳng về đến nhà lấy xe đạp đạp đi ra.
"Trưởng thôn, trưởng thôn làm gì vậy?"
"Làm gì? Vào thành phố báo công an."
Tiểu Mạch cuống lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play