Chuyện ngày hôm đó thật sự rất nhiều, từ chuyện Tiêu Xuyên Diễn tới đây đến bạn trai Tiểu Mạch tới cửa lại tới Bạch Minh Hàn tới nhà, mọi chuyện liên tiếp nhau khiến cả thể xác lẫn tinh thần của bốn người nhà họ Diệp đều uể oải. Bạch Minh Hàn cũng ngồi ô tô một ngày, lúc mới vừa gặp mặt cũng còn tốt, sự mới mẻ và sự kích động tạm thời đè ép mệt mỏi, chờ khi luồng sức mạnh này qua đi, sự mệt mỏi giống thủy triều vọt tới. Dù cậu xốc dậy tinh thần như thế nào, tinh thần cũng có vẻ hơi uể oải, hai bên hiểu ngầm, nên đứng dậy tạm biệt thì đứng dậy tạm biệt, nên tiễn khách thì tiễn khách.
Chú ba Diệp làm trưởng thôn, có mệt thế nào đi nữa cũng phải lên tinh thần thu xếp chỗ ở cho các vị khách, ông thu xếp cho Bạch Minh Hàn ở trong đại viện đội sản xuất, ở bên cạnh Tiêu Xuyên Diễn, rồi ngáp một cái trở về. Mạnh Phỉ và Diệp Ngư đã không nhịn được lên giường ngủ trước, cửa chính khép hờ, chú ba Diệp hận không thể trực tiếp nằm trên đất, nhưng vẫn nhớ tới phải chốt cửa cẩn thận.
Hai khóa cửa bằng sắt trên dưới, cài then ở giữa, và then cửa sau khóa sắt, ba lớp khóa, không có sơ hở nào, kiểm tra đầy đủ hai lần, chú ba Diệp mới trở về nhà ngủ, đến quần áo cũng không cởi, đã rơi vào mộng đẹp.
Ông bị tiếng gõ cửa ầm ĩ bên ngoài truyền tới đánh thức.
Tiếng ồn ào nào giống như của mấy đứa trẻ nhà anh cả.
Tiếng động cũng không nhỏ.
Chú ba Diệp vốn không định ló mặt ra ngoài, hôm qua ông cũng uống hơi nhiều rượu, vào lúc này đầu còn đang đau âm ỉ. Mạnh Phỉ bị tiếng ồn ào làm không vui, mơ màng đá ông một cái: "Bên ngoài sao ồn ào vậy? Anh ra ngoài xem đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT