Dĩ nhiên Lưu Nhược Vân không muốn bị người khác coi mình là mẹ của Diệp Ngư và Tiểu Mạch, không có mấy cô gái chưa kết hôn thích cách nói này, cô ta cười có hơi lúng túng: “Cái này, tôi cũng không tiện nói, tôi không phải người nhà của đứa bé đó, cũng không biết hai vợ chồng đó rốt cuộc nghĩ như thế nào, chuyện này tôi không thể quyết định cho anh được.”
Người đàn ông đó nghe xong thì biết mình hiểu lầm rồi, liên tục xin lỗi: “Hóa ra không phải cha mẹ, là chị gái và anh rể ư?”
Lưu Nhược Vân càng ngại ngùng hơn.
Chị gái, anh rể cái gì, trông cô ta với Gia Nam Trúc giống người một nhà sao, nhưng lại sợ nói ra sự thật cô ta không có quan hệ gì với Diệp Ngư khiến người đàn ông trước mặt hoàn toàn không còn hứng thú với cô ta, nên nói nửa thật nửa giả: “Tôi là giáo viên của bọn nhỏ.”
Một là ám chỉ quan hệ giữa cô ta và Diệp Ngư rất tốt, hai là nói ra nghề nghiệp của mình, ý muốn nói rõ điều kiện của bản thân rất tốt, trên một số phương diện nhỏ này Lưu Nhược Vân có tính toán riêng của mình.
Thân phận giáo viên này thời này vẫn rất tốt, nghe thấy cô ta là giáo viên, người đàn ông vốn thái độ rất đàng hoàng, lại càng nghiêm chỉnh hơn một chút.
“Cô là giáo viên sao, chẳng lẽ đang đưa hai đứa trẻ đi học đại học? Hay dẫn học sinh giỏi của lớp cô đi thủ đô tham quan trường đại học, khích lệ học sinh học tập thật tốt?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT