Bệnh viện trong huyện thành không chính quy nề nếp bằng với bệnh viện trên tỉnh, bệnh viện trên tỉnh thì phân chia phòng tiếp nhận bệnh nhân nội trú, phòng hoá nghiệm và một số các phòng khác. Bệnh viện trong huyện thì chỉ có mấy toà nhà như này dùng để bốc thuốc, nhập viện, hoặc tiêm chích cho trẻ con. Người nào mà rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì vào trong bệnh viện huyện thành rồi nằm trườn trên ghế mà ngủ gà ngủ gật, loại người gì cũng có, chỉ mỗi nghĩ đến việc phải nghe thấy suy nghĩ trong lòng của nhiều người như vậy, ông Tiêu cũng đau lòng thay cháu trai nhà mình.
Ông bắt đầu rơi nước mắt, trong lòng hối hận ban đầu đã đưa cái chuỗi dây chuyền kia tặng cho cháu trai mình, nếu không thì cháu trai ông làm sao có thể giống như bây giờ, nó sớm đã nên giống với những đứa trẻ cùng trang lứa có thể bình thường yên ổn mà hưởng thụ cuộc sống.
Ông đang buồn bã thì cảm giác thấy cháu trai nhà mình thở một hơi dài sau đó dùng cái tay không bị thương của mình mà nắm chặt lấy tay ông.
“Ông nội, cháu không sao.”
Cậu ấy đã từ chỗ bác sĩ và y tá biết được tình hình rồi, bàn tay của bản thân rất may mắn có thể tránh khỏi những vị trí then chốt, chỉ là bị xuyên thủng vào một tầng cơ bắp, tình trạng xử lý tạm thời cũng rất tốt, chỉ cần chú ý không gây nhiễm trùng thì rất nhanh có thể khôi phục lại sức khỏe rồi.
Đối với hành động của bản thân mình, Tiêu Xuyên Diễn không hề hối hận gì.
Cậu ấy vẫn luôn ghi nhớ khi cô bé kia xuất hiện ngược sáng ở miệng hang núi là một loại cảm giác cả thế giới như yên lặng toàn bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT