Dùng xong bữa cơm trưa, Diệp Ngư với mấy đứa con nhà anh cả ngồi làm bài tập trong gian nhà chính, chú ba Diệp và Mạnh Phỉ ở trong sân hóng gió. Trước sân bên cạnh mảnh đất trồng dưa cải, chú ba Diệp còn dựng lên cái giá trồng nho, bên trên treo đầy dây nho. Đừng nhìn lá cây bây giờ đã vàng úa khô héo, chứ ít nhiều gì cũng có tác dụng che chắn vài phần cái nóng nắng. Trên tay anh cầm lên chiếc áo len cũ nửa chừng, vừa cùng Mạnh Phỉ gỡ len sợi, vưa tự mình nói với cô câu chuyện mà anh gặp phải lúc đi đón con gái trưa nay.
Mạnh Phỉ vừa quấn sợi len thành cuộn tròn vừa nghe anh nói, lúc nghe đến đoạn Lưu Nhược Vân khiển trách chú ba Diệp chiều hư con gái quá mức, cô ấy nhịn không được cười ồ lên, cuộn len sợi tròn trong tay cũng rơi mất.
Cô ấy là một người thông minh như vậy, thoáng cái là nhìn ra Lưu Nhược Vân e là ý đồ khác, quan tâm Diệp Ngư là giả, lựa thời cơ nói xấu cô ấy với chú ba Diệp là thật. Cô ấy cười dữ dội như vậy chủ yếu là bởi vì không nghĩ tới trừ cô ấy ra vẫn còn có người phụ nữ thứ hai nhìn trúng chú ba Diệp.
Cô ấy nhặt cuộn len sợi tròn lên rồi đặt lên trên đầu gối, ngẩng đầu nhìn chú ba Diệp: “Anh ngẩng đầu lên, đừng động đậy, em nhìn kỹ lại một chút.”
Chú ba Diệp ngoan ngoãn thành thực ngẩng đầu lên không cựa quậy gì, anh chăm chú lại chuyên tâm nhìn Mạnh Phỉ, đôi mắt đào hoa hút người của Mạnh Phỉ nhẹ nhàng chớp chớp.
Chú ba nhà cô ấy, tuy rằng nhìn trông không phù hợp với trình độ thẩm mỹ của đại chúng, nhưng mà chăm chú nhìn thì tuyệt đối cũng không hề kém cạnh gì, đôi môi bỡn cợt với đời, còn có chòm râu, sống mũi rất cao…
Mạnh Phỉ nhẹ nhàng kéo chú ba Diệp lại: “Anh nhắm mắt lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT