Ông Diệp cũng rất suy nghĩ, vẫn luôn cảm thấy anh chị em trong nhà hoà thuận vui vẻ với nhau mới là đúng đạo lý, mắt thấy chú ba Diệp đã bắt nạt một nhà chú hai quá đáng lắm rồi, ông đập đôi đũa xuống bàn đùng một tiếng: “Càn bậy! Trong mắt mấy người các ngươi còn coi tôi đây là cha hay không?”
Tôn Chiêu Đệ còn muốn nhờ vả ông cha chồng này giúp cô ta trả nợ của cô ta với nhà mẹ đẻ, cho nên khi nghe ông nói những lời nói này liền ngượng ngập thu tay lại.
Chú ba Diệp trưng ra một cái bộ mặt tươi cười, nhanh nhẹn gắp vài miếng thịt vào trong bát ông Diệp và bà Diệp.
“Xem con này, chỉ để ý quan tâm mỗi gia đình mình mà quên mất trong bát cha mẹ vẫn còn đang trống rỗng, nào nào nào để con hiếu kính hai người.”
Bà Diệp trong chốc lát tươi tắn như một bông hoa vậy.
Chú ba nhà bà nha, là gắp thịt cho bà ăn đấy, biết thương bà già này rồi.
Bà Diệp vốn dĩ đã thiên vị chú ba Diệp, đúng lúc này lại không vừa ý ông Diệp giấu bà gọi cả nhà Diệp Hoà Bình đến, hơn hết chú ba Diệp còn gắp thịt cho bà nữa thì bà lại càng phải bảo vệ con ruột của mình hơn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT