“Có tin tốt! Có tin tốt! Có thương nhân mua bán lương thực ra giá cao thu mua lương thực mới của thôn Đại Thụ Liễu chúng ta! Tính giá theo lương thực loại một, cao hơn hẳn ba phần trăm so với giá thu mua của hợp tác xã mua bán! Thời gian thu mua có hạn! Mọi người mau chóng thu hoạch lương thực! Giá cả cao hơn hợp tác xã mua bán ba phần trăm!”
Tin tức vừa phát ra lập tức trở nên xôn xao, tất cả mọi người đều vội vã xuống giường.
Mấy nhà gần đại viện đội sản xuất đều nhanh chóng chạy đến đó, thấy trong viện có ba người trẻ tuổi họ chưa từng gặp mặt. Quần áo bọn họ mặc rất đáng chú ý, đầu tóc chỉn chu không chút cẩu thả, còn đeo một cặp mắt kính, vừa nhìn đã biết là người thành phố. Thôn dân nghĩ đến chuyện giá thu mua của bọn họ còn cao hơn hợp tác xã mua bán ba phần trăm thì vui đến nổi nở hoa, không đợi chú ba Diệp thúc giục, lập tức cầm lấy công cụ đi thẳng đến ruộng.
Thật ra làm gì có miếng bánh nhân thịt nào rớt từ trên trời xuống như thế, mấy người trẻ tuổi này là do chú ba Diệp cố ý tìm trong thành phố, quần áo là Mạnh Phỉ ngồi sửa suốt đêm, mắt kính họ tự mang, thù lao là quần áo trên người họ.
Yêu cầu của chú ba Diệp rất đơn giản, chỉ cần họ mặc mấy bộ quần áo này rồi đứng trong sân, cho dù thôn dân nào đến hỏi chuyện, cứ trưng ra dáng vẻ lạnh lùng hờ hững là được.
Không cần mở miệng nói chuyện.
Chỉ cần bọn họ phối hợp một chút sẽ có ba bộ quần áo này. Tuy vẫn là đồ cũ của bọn họ, nhưng với kiểu dáng này phải tốn tầm hai đến ba mươi đồng mới có được. Ba người về nhà thương lượng qua rồi đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play