Cô ta muốn lăn lộn nhưng Diệp Hòa Bình lại không có tâm tư kia, anh ta chỉ muốn một cuộc sống sinh hoạt an ổn. Tôn Chiêu Đệ giục anh ta tìm ông Diệp vay tiền, Diệp Hòa Bình sống chết cũng không chịu đi, hỏi ngược lại Tôn Chiêu Đệ: “Sao em không tìm mẹ mình mà đòi?”
Tôn Chiêu Đệ nghe anh ta nói thế thì bực mình.
Gả chồng phải gả cho người có thể cho mình cơm ăn áo mặc, nếu cô ta gả cho chú ba Diệp, đương nhiên chú ba Diệp sẽ quan tâm đến việc ăn uống của cô ta, bảo cô ta về nhà mẹ đẻ vay tiền là thế nào?
Sao cô ta có thể không biết xấu hổ mà về nhà mẹ đẻ xin tiền? Cô ta lập tức làm ầm lên với Diệp Hòa Bình, trách cứ anh ta vô dụng. Diệp Hòa Bình đã sớm chấp nhận số phận, cô ta thích mắng sao thì cứ mắng, anh ta nhất quyết không tìm cha mẹ vay tiền. Nếu nhà bọn họ trữ lương thực, có thể trữ bao nhiêu thì trữ bấy nhiêu, đừng nghĩ đến việc lợi dụng nó để kiếm lợi nhuận.
Lương tâm không cho phép.
Diệp Hoàng Hoa nghe đến đau đầu, cô ta vào phòng, nghĩ về hai đời của mình, có chuyện giống, có chuyện không, cô ta cảm thấy như "Trang Chu mộng điệp".
Đời trước cô ta không gặp nạn đói, đời trước cô ta bình an suôn sẻ lớn lên, mãi cho đến khi gặp phải người đàn ông kia, lúc đó, ác mộng bắt đầu. Bây giờ cô ta được làm lại từ đầu, liều mạng phấn đấu vì sinh hoạt của bản thân, thế nhưng đủ loại chuyện không may xảy ra ngày càng nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play