Tiêu Dật mất một lúc lâu mới chắc chắn rằng mình không nghe lầm.
Hắn khẽ nhấc đầu lên khỏi hõm cổ của nữ tử trước mặt, lập tức thấy đôi tai nhỏ nhắn, trắng trẻo của nàng đã nhuốm một tầng ửng hồng đầy mê người. Trong lòng hắn liền sáng tỏ điều gì đó, bất chợt động lòng, không kìm được mà nhắm mắt thật chặt, cố gắng áp chế những ý nghĩ xấu vừa lóe lên.
Cảm nhận được cơ thể mình có sự thay đổi, hắn vội vàng buông nàng ra trước khi nàng phát hiện điều gì, tự giác lui về sau một bước, vẻ mặt đầy sự kiềm chế.
Từ Tĩnh, bị cơn lạnh từ không khí bên ngoài ập đến, khẽ ngẩn người. Nàng quay đầu lại, hơi nghi hoặc nhìn hắn:
“Xong rồi sao?”
Nàng cứ tưởng, nhìn dáng vẻ vô lại của Tiêu Dật, ít nhất cũng phải mất nửa ngày mới chịu buông nàng ra.
Lúc này, sắc mặt của người đàn ông trước mặt có vẻ hơi khác thường, khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú bỗng hiện lên hai mảng đỏ nhạt, đôi mắt đen mang theo vài phần mơ màng như say rượu. Trong một khoảnh khắc, đôi mắt ấy khiến Từ Tĩnh có cảm giác đáng thương, ngập tràn nước mắt mà lại không dám rơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT