Từ Tĩnh: “…”
Hóa ra, kẻ này nãy giờ cứ chăm chú nhìn nàng, chính là đang nghĩ đến chuyện này đây!
Nàng cứ ngỡ ít ra hắn cũng sẽ có chút áy náy vì đã giấu nàng chuyện bị thương, nhưng xem dáng vẻ này, rõ ràng là dám làm không sợ, lại còn mang theo vài phần đắc ý nữa!
Từ Tĩnh khẽ giật khóe miệng, muốn rút tay ra, nhưng thử mấy lần đều không thành công. Nàng nghiến răng nói:
“Tiêu Nghiễn Từ, đây vẫn còn là nơi đông người, chàng có còn chút liêm sỉ nào không?”
Đôi mắt Tiêu Dật bỗng sáng như bầu trời đầy sao, khóe miệng cong lên càng cao, giọng điệu đầy trêu chọc:
“Không vội, nếu phu nhân ngại, về phòng rồi trả ta cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play