Từ Tĩnh cảm thấy vô cùng hài lòng, chân thành nói lời cảm tạ Tiêu Dật rồi cùng Trần Hổ và Trình Hiển Bạch dọn vào ở.
Tiêu Dật không nán lại quá lâu. Hắn để lại mười mấy thị vệ cho nàng, nói rằng trong thời gian nàng ở Tây Kinh, những người này sẽ bảo vệ nàng, có việc gì cần thiết thì cứ sai họ tìm hắn, sau đó liền rời đi.
Người trước nay đối với nàng luôn nhiệt tình quá mức như Nhàn Vân lần này lại tỏ ra khác lạ. Hắn không nhiều lời, chỉ cười tươi rói nói một câu:
“Từ nương tử, lát nữa gặp lại.”
Nói xong, hắn liền líu ríu đi theo Tiêu Dật.
Từ Tĩnh còn đang suy nghĩ không biết câu “lát nữa gặp lại” của hắn có ý gì—phải chăng là lỡ lời, hay lát nữa hắn sẽ giúp Tiêu Dật mang thứ gì đến—thì bên cạnh đã vang lên tiếng cảm thán đầy phấn khích của Trình Hiển Bạch, kéo nàng trở về thực tại:
“Trời ơi! Căn nhà này đúng là tuyệt vời quá! Lại còn là nhà hai sân nữa! Ở Tây Kinh này, tấc đất tấc vàng, cả đời cố gắng cũng chưa chắc mua nổi một cái viện nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT