Chu thị nhìn đứa con trai lần cuối, rồi chậm rãi đưa bàn tay đông cứng sưng đỏ, nhẹ nhàng bưng kính miệng mũi Lục Bùi Thắng, chấm dứt phần hơi tàn còn sót lại của hắn.
Nhìn thi thể lạnh ngắt trước mặt, Chu thị nuốt nước mắt, trong lòng thề: Những kẻ Lục gia bội bạc kia và lũ quan sai độc ác, bà ta nhất định sẽ khiến bọn chúng nợ máu trả bằng máu!
Món nợ này không trả, thề không làm người!
Cuối cùng, Chu thị bị quan sai đẩy vào trong động. Bà ta cúi đầu, tỏ vẻ nhẫn nhục, nhưng ánh mắt hận thù sâu sắc không thoát khỏi ánh mắt của Tống Minh Diên. Bà ta hiểu rằng, Lục Nhị lão gia cùng đám người kia sớm muộn cũng sẽ bỏ rơi hai mẹ con không còn giá trị gì.
Dẫu không biết bằng cách nào Chu thị đã thuyết phục được quan sai, nhưng Tống Minh Diên cũng không định bỏ đá xuống giếng trong tình cảnh này.
Tống Minh Diên hiểu rằng nếu bà ta đã có ý định muốn báo thù, thì tất nhiên nàng phải ra tay hạ thủ trước. Trong mắt nàng, chỉ có cách đó mới đảm bảo an toàn cho chính mình và người thân.
Thu lại ánh nhìn sắc lạnh, Tống Minh Diên ngồi yên, tâm trí lắng xuống, chìm vào cảnh giới tu luyện nội lực.
Đoàn người nghỉ ngơi trong sơn động suốt đêm. Sáng hôm sau, khi trời vừa sáng, tuyết đã phủ dày đến tận cửa động, bên ngoài chỉ một màu trắng xóa. Ngay cả Ngô Đạt, một tên quan sai dày dạn kinh nghiệm, cũng không nhịn được mà buông lời chửi rủa: "Khốn nạn! Cái thời tiết quỷ quái này, có khi đến mùa thu năm sau cũng không vào nổi được Ung Châu!"
Nếu không thể đưa phạm nhân đến đích trong thời gian quy định, đám quan sai này sẽ bị quy là thất trách và phải chịu phạt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT