Đặng Lương bắt gặp ánh mắt của Lục Bùi Phong, hơi khựng lại rồi thu lại tầm nhìn. Dẫu sao cũng là nữ nhân đã có chồng, hành động nhìn chằm chằm thế này quả là mạo phạm.
Gió tuyết rơi dày thêm, nhiều người bị đông lạnh tỉnh giấc, thấy quan sai cho phép đoàn người của Lục lão phu nhân vào hang nghỉ, ai nấy trong lòng vừa hâm mộ vừa ghen ghét.
Mặt Lục nhị lão gia đã đen lại, không rõ là do đông lạnh hay do tức giận.
Ông ta vốn trông đợi người Lục gia sẽ đến cầu xin mình, ai ngờ họ lại cắn răng gánh đồ vật đi suốt chặng đường, không chỉ được ăn canh cá mà còn có chỗ trú lạnh trong hang động!
Lục nhị lão gia càng nghĩ càng tức, nhìn mấy đứa cháu mặt mũi bầm dập, cơn giận càng thêm dâng cao.
Ông ta lạnh đến mức răng đã va vào nhau mà vẫn rít lên: "Các ngươi... không trộm nổi lấy một món đồ, thì còn... còn có ích gì?! Giờ thì hay rồi, người ta... người ta đã vào trong hang động cả rồi, có muốn trộm cũng không trộm được, đúng là đồ... đồ phế vật!"
Ba tên cháu đứng run lập cập vì lạnh.
Đống lửa họ nhóm đã bị gió tuyết thổi tắt từ lâu, nếu không phải ánh sáng nhợt nhạt từ mặt tuyết phản chiếu, e rằng ngay cả người đứng cạnh cũng không thấy rõ.
Ai nấy đều vừa đói vừa lạnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play