"Các ngươi theo ta, có thể được giảm giá một chút."
Tống Minh Diên không rõ được giảm bao nhiêu, cho đến khi nàng nhìn thấy Lưu thị cầm một chiếc áo bông hỏi giá thì mới hiểu ra.
"Ngươi nói sao? Cái áo bông này giá bao nhiêu?" Lưu thị trợn to mắt nhìn, tay cầm một chiếc áo khoác màu xám đậm đã hơi cũ, khó tin hỏi lại dịch thừa*.
(Dịch thừa: Là một chức quan trong hệ thống quan lại thời cổ đại ở Trung Quốc, thuộc về cấp bậc thấp trong quan chức quản lý vận chuyển và thông tin. Chức danh này thường được đặt tại các trạm dịch hay trạm giao thông để chịu trách nhiệm điều hành công việc của trạm như tiếp đón quan lại, truyền tin tức, điều phối thư tín và hàng hóa đi lại qua các trạm. )
Nam nhân trung niên kia có bộ râu cá trê, mặt đầy mỡ, đôi mắt ti hí như hạt đậu xanh, ánh mắt lộ rõ vẻ gian xảo, nhìn đám phạm nhân lưu đày chẳng khác nào nhìn những con dê béo.
Trước sự chất vấn của Lưu thị, hắn có chút mất kiên nhẫn, đáp: "Trạm dịch vốn không được phép buôn bán mấy món này, ta mạo hiểm lớn mới giao dịch cùng các ngươi, tất nhiên giá phải cao một chút!"
"10 lượng bạc một chiếc, không mặc cả. Các ngươi liệu mà suy nghĩ, muốn thì nhanh chóng mua đi, qua thôn này là không có cửa hàng khác đâu, khi đó có muốn mua cũng chẳng được."
Chiếc áo khoác bình thường giá không đến 100 văn, vậy mà dám bán đến 10 lượng bạc! Ở kinh thành, một chiếc áo ấm còn tốt hơn thế này nhiều cũng chỉ 7,8 lượng!
Lưu thị sững sờ, không ngờ ở một trạm dịch hẻo lánh lại có thể đòi giá cắt cổ đến vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play