Những người mở bao tải ra nhìn thấy từng hạt gạo trắng, không khỏi cảm thấy như đang mơ. Vùng đất này núi non trập trùng, đất canh tác ít ỏi, mùa màng khó khăn, lương thực thu hoạch cũng chẳng đáng là bao. Mỗi năm, họ phải nộp thuế bằng cả số thóc ít ỏi còn lại, gạo trắng thì hầu như không có để ăn, chỉ có chút gạo lứt là quý giá. Vậy mà bây giờ, trước mặt họ là cả một đống gạo trắng!
Những người dân bản địa nhìn đống gạo trắng lấp lánh, mắt như hoa lên. Có người không dám tin, bấm mạnh vào đùi mình, đến khi cảm giác đau thấu xương, mới chợt nhận ra đây không phải là giấc mộng.
"Có gạo rồi! Chúng ta có gạo trắng rồi!"
"Gạo này là thật sao? Một túi, hai túi, toàn bộ đều là cho chúng ta sao? Chúng ta cũng có thể ăn gạo trắng sao?"
Mọi người xúc động đến không dám tin vào mắt mình, từng người từng người xác nhận lại lần nữa, nỗi vui sướng dâng tràn khắp nơi. Gạo trắng này vốn chỉ là thức ăn của người giàu có, còn người dân nghèo khổ như họ, chỉ cần có gạo lứt ăn no bụng đã là may mắn, ai mà dám mơ tới gạo trắng?
Bên kia, Lục lão phu nhân cùng vài vị phu nhân trong Lục gia đã bận rộn suốt đêm, nấu nước, ngào dược, chăm sóc các thương binh cùng đại phu, đến khi trời tảng sáng mới tranh thủ chợp mắt một chút. Doanh trại đã dựng xong, nước đang đun sôi, nhưng thương binh vẫn không ngừng được khiêng vào.
Ngô Đạt cùng người trong làng đã vất vả cứu hộ suốt đêm, đôi mắt ai nấy đều đỏ ngầu vì thiếu ngủ. Lương thực rơi rớt khắp nơi cũng được họ thu gom lại, chất đống thành một đống lớn như ngọn tiểu sơn ở giữa doanh trại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT