Người dân miền núi nhận được bạc và gạo trắng mà suýt khóc. Ban đầu, họ tưởng mình đã cùng đường mạt lộ, núi rừng sinh kế bị cháy sạch, ngờ đâu không chỉ được cứu giúp mà còn được ăn gạo trắng, lại có bạc để mang về.
Phải biết, ngay cả lương thực cứu tế bình thường cũng chỉ trộn chút gạo lứt, gạo cũ mà thôi!
Một phụ nhân ôm lấy hài tử, vừa khóc vừa nói: "Cha nó à, chúng ta giờ có cái ăn rồi, còn ăn ngon hơn trước kia. Hai túi gạo trắng, hai lượng bạc! Nếu ngươi còn sống, đâu cần phải lo hài tử đến miếng cháo cũng không có mà ăn. Cha nó ơi, tỉnh dậy mà xem này!"
Mọi người ai nấy vui mừng khi nhận được gạo trắng và bạc, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng người phụ nhân ôm con khóc, họ không khỏi nghĩ đến thân nhân mình đã mất trong trận hỏa hoạn, ai nấy đều rơm rớm nước mắt.
Người đã khuất thì đã khuất, còn những ai ở lại phải gánh nỗi đau này mà tiếp tục sống.
Đoàn người xếp thành hàng dài, cúi đầu mặc niệm cho các hương dân đã qua đời.
Gia đình nào bị cháy nhà, người nào mất người thân, ai bị bỏng nặng, đều được phát bạc: có người 2 lượng, có người 5 lượng, có người 10 lượng, tùy theo mức độ thiệt hại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play