Vui mừng khôn xiết, hắn lập tức rút roi bên hông quất vào Lục Nhị lão gia một cái: "Còn chưa mau làm việc đi, đừng tưởng trời mưa là xong! Phải tranh thủ lửa chưa bùng lên lại, nhất định phải hoàn thành trong hôm nay!"
Mưa tuy to nhưng không biết sẽ kéo dài bao lâu. Nếu lửa trong núi chưa dập tắt hẳn, rất có thể đám cháy sẽ bùng phát trở lại, vì thế tường chắn lửa cần phải mau chóng hoàn thành.
Bọn người Lục Nhị lão gia tựa như trâu ngựa bị sai khiến, khổ cực không kể xiết, cảm giác như chính bọn họ là người có nhà đang cháy.
Tống Minh Yên mặt mũi đen nhẻm vì khói bụi, lúc đầu còn cảm thấy ý tưởng của Tống Minh Diên kỳ quái, nhưng đến khi bị đẩy ra dập lửa, nàng ta không ngừng thầm cầu nguyện cho trời mưa mau mau.
Nàng ta nào ngờ trời thật sự đổ mưa!
Tống Minh Yên không cho rằng đó là công lao của Tống Minh Diên, nàng ta nghĩ thầm, có khi nào tiếng lòng mình được trời cao nghe thấy chăng!
Thấy Ngô Đạt vung roi tới, Tống Minh Yên vội vàng nhấc cuốc lên tiếp tục công việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play