Nhớ lại khi xưa, bọn họ cũng giống Triệu Thuận, vô tri vô giác, chẳng biết gì mà vẫn hung hăng. Lúc ấy, cũng chẳng ai thèm nhắc nhở, ai cũng mong cả đám cùng chịu xui xẻo mà thôi.
Triệu Thuận thấy Ngô Đạt cứ mãi bênh vực Lục gia, trước mặt bao người mà không nể mặt hắn ta, chỉ làm hắn ta càng thêm giận dữ: "Ngươi..."
Hắn ta đang định mắng Ngô Đạt làm việc thiên vị, thì Ngô Đạt đã trừng mắt, nổi giận đùng đùng: "Ngươi cái gì mà ngươi! Ta thấy ngươi chẳng phải muốn cùng đội mà là cố tình gây chuyện thì có! Còn dám khoa tay múa chân trước mặt ta, có muốn lão tử cho ngươi một quyền ngay bây giờ hay không!"
Nói rồi, Ngô Đạt liền vén tay áo, hùng hổ tiến đến gần Triệu Thuận.
Thấy tình hình trở nên căng thẳng, mấy viên quan sai đang ăn cháo cũng buông đũa, vỗ bàn đứng dậy.
"Sao nào, muốn đánh nhau à!"
"Cứ thoải mái mà xông tới, sáng sớm vận động một chút cũng tốt!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play