Sáng hôm sau, khi mặt trời còn chưa lên, các phu nhân nhà họ Lục đã bận rộn nấu một nồi cháo nóng hổi.
Vừa lúc ăn sáng, một tên quan sai áp giải đoàn người Tống gia đã đến tìm Ngô Đạt để bàn bạc việc hợp nhất hai đội ngũ.
"Đoàn người của các ngươi đông, quản lý sẽ vất vả, đoạn đường phía trước lại càng khó đi. Các ngươi chỉ có hơn 20 quan sai mà phải trông coi cả trăm phạm nhân, ắt cũng không dễ dàng."
"Không bằng chúng ta hợp nhất hai đội ngũ lại để tiện bề quản lý. Dù sao mọi người cũng đều phải đến Ung Châu, trên đường có thể giúp đỡ lẫn nhau cũng tốt."
Ngô Đạt nhấp một ngụm cháo nóng hổi, lại gắp thêm một miếng dưa muối do chính tay Lục lão phu nhân ướp, cảm thấy những ngày tháng thế này thần tiên cũng chẳng đổi nổi.
Có thể nói, dọc đường đi, trừ những lúc mệt mỏi lên đường vào ban ngày, thì bọn họ chẳng hề chịu khổ, ngày ngày đi theo người Lục gia mà hưởng thụ mỹ vị một cách sung sướng.
Nghe xong lời của Triệu Thuận, phản ứng đầu tiên của Ngô Đạt là kiên quyết cự tuyệt, phải cự tuyệt thật mạnh mẽ! Lão phu nhân chăm lo chuyện ăn uống cho bọn họ cũng là vì tình cảm riêng, nếu có thêm nhóm người kia gia nhập vào, chẳng phải sẽ tăng thêm gánh nặng cho Lục gia sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play