Ả tiện nhân Tống Minh Diên này! Chẳng qua chỉ là thế thân của nàng ta mà thôi, dựa vào cái gì mà nó dám hưởng thụ sự đối đãi tốt đẹp đến từ người Lục gia!
Nếu không có nàng ta nhường lại hôn ước, tiện nhân này ngay cả ngưỡng cửa Lục gia cũng không dám mơ ước có thể chạm tới!
Trong khi đó, Tống Minh Diên nằm thư thái trên xe, một tay gối đầu, chân trái gác lên chân phải. Lục Bùi Phong đánh xe, còn mấy nhóc con kia đều quây quần bên cạnh nàng, thoải mái nhấm nháp mấy miếng thịt khô. Vừa ăn, bọn nhóc còn không quên đút cho tẩu tẩu của mình.
Cô nhóc nghịch ngợm Ninh Ninh đang nằm thoải mái chợt trở mình, bò dậy, đưa đầu ra nhìn bên trái bên phải rồi đưa ra một thắc mắc: "Tẩu tẩu, sao Ninh Ninh cứ cảm thấy có thứ gì đó không được sạch sẽ đang nhìn chằm chằm vào chúng ta vậy?"
Tiểu cô nương đã được uống linh dược nên thính giác và thị giác cũng tinh nhạy hơn hẳn. Mặc dù ánh mắt căm hận của Tống Minh Yên rất kín đáo, nhưng vẫn không thể thoát khỏi các giác quan nhạy bén của cô bé.
Tống Minh Diên nghe vậy, lười biếng tiếp nhận miếng thịt khô từ tay Lục Bùi An, cười nhạt, không mở mắt, đáp: "Quả thật là gần đây có thứ không sạch sẽ."
Nghe tẩu tẩu nói vậy, tiểu cô nương lập tức cảnh giác, lại tiếp tục nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT