4.
Dạo gần đây, đây, tôi hoàn toàn phớt lờ ba người bọn họ.
Họ bắt đầu cảm nhận được sự bất thường.
Cho đến ngày trước Lễ Tình Nhân, Thẩm Tinh Thư đã mời tôi đi ăn cơm trước mặt hai người còn lại trong ký túc xá.
Ý đồ quá rõ rồi còn gì.
Nhưng tôi thì cứ dán mắt vào điện thoại, bận đến mức không rảnh tay, chỉ qua loa đáp: “Không đi.”
Thẩm Tinh Thư nhướng mày, bước đến bên tôi, thấy tôi cứ chăm chăm vào điện thoại, liền hỏi: “Chơi gì mà say mê vậy?”
“Nguyên Mộng Chi Tinh.”
“Trò đó vui đến mức vậy à? Mê mẩn đến thế.”
“Cũng tàm tạm thôi.”
“Ngày mai đi ăn với tôi, tôi mua cho cậu hết tất cả skin trong game.”
Tôi lắc đầu: “Không cần đâu, tôi có skin rồi, với lại ngày mai tôi có hẹn.”
Lời vừa nói ra, Cảnh Ngư cũng vội vàng chạy lại: “Anh! Anh hẹn ai ngày mai vậy?!”
Thẩm Tinh Thư cũng nhíu mày: “Cậu hẹn ai?”
Tôi cười, giơ điện thoại trong tay lên: “Mấy hôm trước tôi kết bạn online được với một anh đẹp trai có cơ bụng, còn là sinh viên trường mình nữa!!! Ngày mai tôi hẹn gặp ảnh rồi!”
Lời vừa dứt, sắc mặt của Cảnh Ngư và Thẩm Tinh Thư lập tức đen lại.
Hai giọng chất vấn vang lên cùng lúc: “Chia tay đi! Nhỡ đâu ngoài đời là ông chú thì sao?!”
“Chia đi.”
Tôi vừa nghe đã bực: “Dựa vào đâu chứ?! Liên quan gì đến mấy người, mấy người là gì của tôi?!”
Thẩm Tinh Thư vậy mà còn định giật điện thoại trên tay tôi, tôi vội ôm chặt lấy, hét lên: “Cậu làm cái gì đấy?!”
Thẩm Tinh Thư cười gượng: “Cậu không nỡ thì để tôi giúp cậu xóa đi.”
“Tinh Thư, đầu cậu có vấn đề à?! Tôi yêu đương liên quan gì đến cậu?!”
Tôi tức đến phát điên, người gì mà vô lý đến thế, bản thân theo đuổi không được thì lại cản tôi yêu đương!
Tôi lạnh mặt quay đi, leo lên giường, mặc kệ hết bọn họ.
Không khí trong phòng lập tức trở nên nặng nề.
Thẩm Tinh Thư đứng tại chỗ rất lâu, cũng biết mình đã quá bốc đồng, liếc nhìn tôi một cái rồi quay về bàn học.
Cảnh Ngư có vẻ hơi do dự, chỉ để lại một câu: “Anh, ngủ sớm nhé.” rồi cũng rời đi.
Tôi chui trong chăn, nhắn tin cho người yêu online:
「Tôi nói cậu nghe, mấy người bạn cùng phòng của tôi thật đáng ghét!!! Ngày nào cũng làm phiền tôi.」
「Vậy thì tuyệt giao với họ đi.」
「Không được… Dù sao cũng ở chung phòng mà.」
Tôi đợi một lúc, thấy bên kia không nhắn lại nữa liền đặt điện thoại sang một bên, thở dài: “Làm tra nam cũng không sung sướng gì, lắm chuyện rắc rối.”
Từ lúc biết ba người đó đáng sợ đến mức nào, tôi cũng không còn chủ động trêu chọc bọn họ nữa, mệt mỏi thật.
Thế nên tôi mới tìm một người yêu online để làm bình phong, lúc cậu ấy nhắn tin muốn lập cặp với tôi, tôi ban đầu cũng định từ chối, nhưng nghĩ lại thấy dùng để tránh né mấy người kia cũng hay.
Mà sau khi đồng ý rồi thì cậu ấy cực kỳ nhiệt tình, còn gửi cho tôi mấy tấm hình cơ bụng.
Trời đất ơi, đúng là cực phẩm.
Tôi lưu hết vào album, để dành từ từ ngắm.
Ai ngờ, tối nay tôi lại mơ thấy Thẩm Tinh Thư.
Mà lại là mơ về những chuyện đã xảy ra trước kia.