Nàng hy vọng Khúc Khuynh Mặc không trở về được, không phải là tương đương với việc không để sức khỏe của Nguyên Kiêu vào mắt sao?
Dù sao, thương thế trên người Nguyên Kiêu còn cần Khúc Khuynh Mặc đến chữa trị.
“Khụ, trở về là được rồi.” Nguyên Kiêu làm sao nhìn không ra hai người bọn họ đang âm thầm tranh đấu, ho nhẹ một tiếng, ôn hòa cười, “Mặc công tử phải nghỉ ngơi?”
“Không cần, trực tiếp chạy đi. Vùng hoang dã này, ngay cả dã thú cũng không nhìn thấy, vẫn là sớm tìm một điểm dừng chân càng sớm càng tốt.” Khúc Khuynh Mặc nói xong, lại chuyển hướng về phía Ngô Bội, “Ai nha, ta ngược lại đã quên, Ngô đại tiểu thư thân thể yếu ớt, sao có thể liên tục bôn ba chạy đi chạy lại?”
“Ý ngươi là sao? Là khinh thường tiểu thư nhà ta có thân thể kiều quý sao?” Nha hoàn chính diện nổi đóa lên.
Khúc Khuynh Mặc cười cười, “Cái này thì không có, ta chỉ muốn nhắc nhở, nếu Ngô đại tiểu thư thân thể yếu ớt không có cách nào tiếp tục chạy đi, vậy chúng ta vẫn là mỗi người một ngả đi. Dù sao chúng ta cũng không còn cách nào khác, phải không?”
Người xung quanh hai mặt nhìn nhau, đều im lặng không nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play