“Ơ, cô mẫu này, người làm rơi đồ ở cửa nhà ta rồi.” Thanh âm mềm mại vang lên ở phía sau. Trạm Cửu sửng sốt, bỗng nhiên quay đầu lại.
Một nam hài tử khoảng năm tuổi không biết từ đâu xuất hiện, đang đứng ở cửa, chớp chớp mắt tò mò đánh giá nàng. Khuôn mặt nhỏ nhắn như ngọc thạch được điêu khắc, trong nháy mắt làm cho nàng nhớ lại tiểu nam hài lúc nhỏ từng gặp.
Đôi mắt của nó đẹp hệt cha mình, là màu sắc của ánh chiều tà.
“Ta...” Trạm Cửu nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào.
“Đó là đồ người không cần đúng không? Không cần cũng không thể vứt ở cửa nhà ta được. Mẫu thân đã nói rồi, vứt rác bừa bãi phải bị phạt nha." Lâu Tiểu Mặc nghiêm túc nhìn nàng, bày ra một bộ dáng tiểu đại nhân giả vờ uy nghiêm, nhưng nhìn thế nào cũng đáng yêu.
“Thật xin lỗi…” Môi Trạm Cửu run rẩy, trong mắt chợt chảy ra một dòng suối trong vắt, đột nhiên ngồi xổm xuống ôm lấy đứa bé.
“Này này, ngươi là người lớn, ta chỉ mới nói ngươi một chút mà sao ngươi lại khóc rồi. Ta bị cha đánh cũng chưa từng khóc...” Lâu Tiểu Mặc nhất thời nóng nảy, sợ tới mức vội vàng đẩy người dì kỳ quái này ra, cũng mặc kệ bình thuốc ở cửa, phù văn trong tay lóe lên liền lẻn vào trong viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play