“A...” Lạc Thu Diệp nhìn bóng lưng vừa biến mất, rất muốn đuổi theo, nhưng lại băn khoăn Thôn Nguyệt Lang, không thể không dừng bước.
Tâm tình nàng lập tức ủ rũ, hối hận vì mình thường ngày không cố gắng tu luyện, nếu bản thân đủ thực lực, cũng không cần Tiểu Hồng mang nàng đi...
Thôn Nguyệt Lang cảm thấy chủ nhân buồn bã, liền tiến tới liếm liếm lòng bàn tay nàng, lại cắn góc áo nàng, kéo về phía trước, tựa hồ muốn nàng đuổi theo.
“Tiểu Hồng, đừng làm ầm ĩ!” Lạc Thu Diệp kéo vạt áo mình, không cho Thôn Nguyệt Lang kéo đi. “Tiểu Thanh Mạt đã nói qua, trong cơ thể ngươi vẫn còn dư độc, không được sử dụng lực lượng, nếu độc huyết cắn trả, ngươi sẽ mất mạng!”
“Ô...” Thôn Nguyệt Lang không nghe nàng nói, cắn lấy vạt áo nàng, lắc đầu vẫn muốn kéo đi, mắt sói sốt ruột nhìn nàng, như muốn biểu đạt cái gì đó.
Vết thương trên người nó, trải qua một đêm tu dưỡng, đã gần khỏi hết rồi, căn bản không nhìn ra nửa điểm dấu vết trúng độc.
Trên thực tế, Thôn Nguyệt Lang không chỉ có thực lực mạnh hơn linh thú cùng giai, mà ngay cả khả năng tự chữa lành cũng vượt xa linh thú bình thường, độc tố bình thường đối với nó căn bản cũng không có tác dụng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT