Lạc Thu Diệp bị vẻ mặt này của nàng làm cho giật nảy, rụt người lại, vẫn nhỏ giọng nói: “Ngươi... Ngươi chạm vào, chạm vào ...”
Khúc Khuynh Mặc phiền não thu hồi đao, liếc mắt sang, “Chê ta xuống tay nặng, vậy ngươi tự mình làm đi!”
Lạc Thu Diệp sợ hãi, không dám mở miệng.
Lúc này Khúc Khuynh Mặc mới một lần nữa chuyển động đao, cắt bỏ phần thịt bị hoại tử, nhanh chóng ép độc tố ra ngoài, không đợi người phía sau kinh hô, rắc dược phấn xuống, lập tức băng bó lại, đầu cũng không ngẩng lên liền nói: “Cho nó giải độc đan cùng trị thương đan tam phẩm.”
“Ồ, được rồi.” Lạc Thu Diệp nhìn thấy cảnh Khúc Khuynh Mặc phẫu thuật mà bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, lúc đổ đan dược, tay run rẩy.
Thôn Nguyệt Lang vươn đầu lưỡi, cuốn hai viên đan dược vào trong miệng, còn liếm liếm lòng bàn tay nàng tỏ vẻ an ủi.
Lạc Thu Diệp vuốt sợi lông đỏ của nó, để đầu sói vào lòng mình, chậm rãi nằm xuống, “Nghỉ ngơi thật tốt, rất nhanh sẽ không có việc gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play