Có giao tình lần trước đi nhờ xe, lần này Lục Thành đề nghị đưa các nàng trở về, Ngưng Hương cùng Lý ma ma cũng không khách sáo nữa, cảm kích lên xe.

Đây là A Nam à? Lục Thành ở phía trước đánh xe, Lý ma ma nhìn bé trai trong lòng A Đào xinh đẹp lạ thường, thuần thục trêu chọc nói. Bà đã sống đến từng tuổi này rồi, từng dỗ dành trẻ con cũng rất nhiều, nên việc làm quen với một đứa trẻ sớm đã thuận buồm xuôi gió.

A Nam lại không dễ bị dụ, thân thể nho nhỏ rúc vào trong lòng cô cô A Đào, nhìn Lý ma ma một chút, hắn nghiêng đầu qua, đôi mắt to nhìn chằm chằm tà áo của cô cô A Đào, qua một lát mới lặng lẽ liếc nhìn Ngưng Hương ở phía đối diện.

Trong nhà của nàng có đứa em trai chín tuổi, nên Ngưng Hương cực kì thích trẻ con, huống chi A Nam có khuôn mặt nhỏ nhắn trắng non mềm khả ái như vậy, cho nên sau khi lên xe Ngưng Hương liền vẫn nhìn chằm chằm vào A Nam. Lúc này thấy hình như cậu nhóc có chút hứng thú đối với mình, Ngưng Hương không kìm lòng được nở nụ cười, nửa người trên khẽ nghiêng về phía trước, ôn nhu hỏi hắn, A Nam mấy tuổi thế?

A Nam đã hai tuổi, nhưng tháng sau mới đến sinh nhật, đương nhiên nghe không hiểu loại vấn đề này. Nhưng cậu nhóc hiển nhiên có chút thích Ngưng Hương, lúc Ngưng Hương hỏi bé, bé chỉ hơi nhích vào trong lòng cô cô, cũng không có dời ánh mắt đi, con mắt đen bóng sáng lóng lánh nhìn chằm chằm ... Môi Ngưng Hương không nháy mắt.

A Đào cũng phát hiện, kinh ngạc hỏi: Môi của Từ tỷ tỷ sao bị thương thế?

Lục Thành nghe, nhịn không được quay đầu lại.

Ngưng Hương thấy hắn cũng đang nhìn chằm chằm môi của mình, trên mặt nóng lên, lúng túng nói: Tối hôm qua lúc ăn cơm không cẩn thận cắn phải ...

A Đào cười hắc hắc, Muội có nghe Nhị ca nói cắn môi là vì thèm ăn thịt, Từ tỷ tỷ ăn nhiều hai cân thịt là được rồi.

Tiểu cô nương nói một cách hoạt bát, Ngưng Hương cũng nở nụ cười.

Lý ma ma ngó ngó A Nam, hỏi Lục Thành: Các ngươi sáng nay lại vào thành à? Hài tử nhỏ như vậy sao chịu nổi đường xa xóc nảy chứ.

Lục Thành biết rõ băn khoăn của bà, vội nói: Không phải, tới hôm qua rồi. Hắn tuy muốn đón nàng về nhà, nhưng cũng sẽ không thể không để ý thân thể A Nam .

Lý ma ma gật gật đầu, chỉ là nhìn Ngưng Hương một chút, trong lòng vẫn là có chút nghi hoặc, cảm thấy hình như Lục Thành chính là vì Ngưng Hương mà đến. Nhưng dù sao đây cũng là việc riêng của Ngưng Hương, Lục Thành nhìn cũng coi như là người quân tử, nên Lý ma ma cũng không có lắm miệng nhắc nhở Ngưng Hương cái gì.

Đến Bạch Hà trấn, Lý ma ma xuống xe, cười tủm tỉm nói lời từ biệt cùng Ngưng Hương với mấy người trên xe, sau đó kéo con trai Lý Tiến Bảo của bà đi khi cậu ấy còn ngơ ngẩn lưu luyến ngắm Ngưng Hương.

Thiếu Lý ma ma, Ngưng Hương cùng A Đào thỉnh thoảng cũng vẫn tán gẫu như trước, A Nam thì lại khác, hoạt bát hơn lúc có Lý ma ma nhiều, bắt đầu không thích ngồi trên đùi của cô cô, muốn bò xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play