Kiếp trước lúc nàng dọn phòng, trong lúc vô tình phát hiện Ngưng Hương giấu vòng tay này, nàng vừa thích vừa hâm mộ lại vừa ghen tị.
Khi đó nàng nghĩ mãi vẫn không ra tại sao Bùi Cảnh Hàn đối xử tốt với nàng, ôn nhu mềm mại với nàng nhưng quay người lại có thể đối xử tốt với người khác như thế.
Mới nếm thử mùi vị của tình yêu nàng khó có thể kiềm chế được trái tim của chính mình, ái mộ người nam nhân này, nên cảm thấy khó chịu thống khổ vì sự đa tình của hắn, trái tim như bị người ta đặt lên nồi để nấu, thấp thỏm, đau đớn không thôi. Nhưng nàng chỉ là một nha hoàn, nàng không có tư cách yêu cầu Bùi Cảnh Hàn chuyên sủng riêng mình nàng, cho nên nàng chỉ có thể phát tiết cơn tức giận với Ngưng Hương. Khi đó nàng bị ghen tị làm mờ mắt, liền cho rằng Ngưng Hương đối với thế tử kiểu như lạt mềm buộc chặt, ỡm ờ, càng cảm thấy Ngưng Hương giả dối, lại càng chán ghét nàng.
Cho đến khi Bùi Cảnh Hàn cưới biểu cô nương Thẩm Du Du.
Bùi Cảnh Hàn là một người ngạo mạn lại vô liêm sỉ, nhưng hắn cũng là một nam nhân quang minh lỗi lạc, trước khi đính hôn với Thẩm Du Du, hắn cũng đã nói hắn sẽ có di nương thiếp thất, nếu như Thẩm Du Du không thể đáp ứng, thì không cần thiết đính hôn. Thẩm Du Du nhiều khéo hiểu lòng người, ả ta làm ra vẻ như rất đau lòng, tựa ở trong lòng Bùi Cảnh Hàn, khóc nói không quan tâm hắn có bao nhiêu nữ nhân, chỉ hy vọng hắn coi trọng người vợ này nhất.
Bùi Cảnh Hàn đáp ứng ngay, quay đầu lại còn trấn an nàng, nói chỉ cần nàng cùng Ngưng Hương an phận, Thẩm Du Du sẽ không khắt khe với các nàng.
Vậy mà nàng lại tin, mắt nàng mù rồi nên nàng thà rằng hoài nghi tình bạn ba bốn năm, hoài nghi tỷ muội tốt nhất của mình là Ngưng Hương, lại đi tin tưởng vẻ nhu nhược như nước, tâm địa thiện lương của Thẩm Du Du do nàng ta biểu hiện bên ngoài.
Nàng thực sự rất an phận thủ thường, Bùi Cảnh Hàn tìm đến nàng nàng liền tỉ mỉ hầu hạ, Bùi Cảnh Hàn không đến, nàng liền an tâm làm thông phòng, ngay cả Bùi Cảnh Hàn nói muốn đợi nàng sinh hài tử mới có thể để nàng làm di nương nàng cũng không hề để ý nhiều, càng không hề nghĩ cách cùng chính thê đoạt trượng phu như Liễu di nương, đem Bùi Cảnh Hàn từ chỗ Thẩm Du Du dụ dỗ đến. Làm thông phòng, nên giữ gìn quy tắc của một thông phòng, nàng hiểu.
Nhưng Tố Nguyệt không ngốc, nàng dần dần phát hiện Thẩm Du Du chỉ là giả bộ rộng lượng, cho nên Thẩm Du Du luôn nghĩ biện pháp ngăn cản Bùi Cảnh Hàn tìm đến nàng, thậm chí biết rõ Bùi Cảnh Hàn mỗi tối nhớ thương Ngưng Hương, Thẩm Du Du thế nhưng lại bày kế sắp đặt cho biểu công tử có vẻ ngoài ôn nhuận như ngọc đến gần Ngưng Hương. Ngưng Hương từ trước đến nay đơn thuần, đơn giản không đem người nghĩ xấu, đần độn xem biểu công tử là quân tử, cuối cùng có một lần bị Bùi Cảnh Hàn tận mắt nhìn thấy hai người cười nói chuyện phiếm, đêm đó đã nổi điên.
Thẩm Du Du đương nhiên không để cho hắn thực hiện được.
Bùi Cảnh Hàn vừa đi, Thẩm Du Du liền thừa dịp lúc lão phu nhân đến chùa dâng hương, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai bán các nàng đi.
Tên què họ Lưu muốn giữ lại Ngưng Hương bán giá tốt, nhưng đối với nàng thì lại không hề kiêng nể gì cả.
Bị Tên què họ Lưu làm nhục ngay buổi tối đầu tiên, Tố Nguyệt lần đầu tiên biết rõ, loại chuyện đó sẽ cho người sống không bằng chết, kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay, tất cả cầu khẩn, tất cả những giọt nước mắt đổi lại cũng chỉ là những giày dò, hành hạ như súc vật. đêm hôm đó, nàng cũng mới biết, không phải tất cả hài tử đều sẽ được sinh ra một cách thuận lợi.
Nàng sẩy thai, nhưng nàng không hề nói cho Ngưng Hương biết, Ngưng Hương ngốc, cho rằng nàng chỉ là bị xâm hại đến đổ máu nên khóc thất thanh không ngừng, nếu để cho nàng ấy biết rõ sự thật, nước mắt nàng ấy biết rõ càng nhiều hơn thì chắc chắn nàng ấy sẽ khóc đến mù mắt mất, nàng lại không còn sức để dỗ dành.
Người ta hay nói có được tất có mất, có mất cũng sẽ có được. Ngay đêm đầu tiên khi trọng sinh trở về, ngồi ở bên cạnh Ngưng Hương đang hôn mê bất tỉnh, Tố Nguyệt liền suy nghĩ minh bạch. Nàng mất đi một đứa con, nhưng nàng đổi được một người chị em tốt nhất, quan tâm nàng nhất, luôn không bao giờ nghĩ đến hiềm khích trước kia, luôn luôn quan tâm nàng dù có xảy ra bất cứ chuyện gì. Đó chính là Ngưng Hương ngốc của nàng. Nàng mất đi si tâm vọng tưởng về Bùi Cảnh Hàn, nhưng lại có được cơ hội…..Trả thù Thẩm Du Du.
Ngưng Hương muốn đi, nàng muốn ở lại.