Ngưng Hương mất hồn mất vía đi ra khỏi thượng phòng.

Đã gần đến tháng ba rồi, gió đêm mang theo làn hơi nóng ẩm cùng với vị mát lành nhè nhẹ, Ngưng Hương lại không có tâm tư để cảm nhận nổi, nàng siết chặt tà áo lặng lẽ bước đi đến dưới bậu cửa sổ, căng thẳng nghe động tĩnh bên trong. Nếu như, nếu như đêm nay Bùi Cảnh Hàn giống như kiếp trước, cưỡng hôn Tố Nguyệt thay vì muốn nàng thì nàng đúng là không dám ngăn cản, nhưng nếu Bùi Cảnh Hàn muốn cưỡng bức Tố Nguyệt, nàng thà rằng chọc giận hắn cũng phải nghĩ biện pháp ngăn cản.

Bên trong phòng.

Tố Nguyệt tiếp nhận việc Ngưng Hương vừa mới làm, ngồi xổm trước giường, cởi giày cho Bùi Cảnh Hàn. Hôm nay nam nhân này không có ra ngoài phủ, dưới chân ra mồ hôi cũng ít, trong giày cũng không có mùi vị lạ. Tạm thời đem hai chiếc giày để một bên, Tố Nguyệt đưa tay cầm bắp chân trái của Bùi Cảnh Hàn, nhẹ nhàng rút ra vớ trắng của hắn.

Cánh tay kia trắng nõn mảnh mai, giống như không có xương, lộ ra một đoạn cổ tay trắng mềm trơn bóng, làm cho người ta trìu mến.

Bùi Cảnh Hàn nuốt nước miếng xuống, ánh mắt theo cánh tay Tố Nguyệt, dời đến trên mặt nàng.

Lông mày dài nhỏ được kẻ đen tỉ mỉ, như trong tranh vẽ, mi mắt rũ xuống che đậy cặp mắt hồ ly quyến rũ.

Gấn đây hình như không thấy nàng thoa son, nhưng cô nương mới lớn đang tươi trẻ nên dù làn môi không thoa son cũng vẫn tươi thắm như hoa anh đào.

Hình ảnh đó đã khiến cho ngực hắn như có ngọn lửa nhỏ nhanh chóng bừng lên, hóa thành lửa cháy lan ra đồng cỏ khô bừng lên mãnh liệt. Nhưng Bùi Cảnh Hàn khinh thường làm những chuyện như cưỡng gian gì đó, ít nhất màn dạo đầu không thể lỗ mãng.

Hắn sờ sờ ngực, móc ra vòng tay hồng san hô dự định đưa cho Ngưng Hương, Lớn như trứng bồ câu và đỏ tươi như máu, sáng lấp lánh kì lạ.

Nhớ đến nha đầu Ngưng Hương vậy mà lại sợ san hô, Bùi Cảnh Hàn không kìm lòng nổi cười cười, Ngưng Hương đơn thuần, sự trong sáng của nàng thoáng chốc hóa giải dục vọng đang bừng cháy kia, chuyển thành ôn nhu như nước.

Thích không? Bùi Cảnh Hàn vươn tay, đưa tay duỗi ra nắm đưa đến trước mắt Tố Nguyệt.

Tố Nguyệt vừa cầm tất chân của hắn định đặt sang một bên, ngước mắt lên nhìn thấy bàn tay thon dài trắng nõn của hắn đã gần ngay trước mắt, trong lòng bàn tay đang cầm chuỗi vòng tay hồng san hô, tia sáng rực rỡ tươi đẹp chói mắt, nhìn thấy khiến nàng thất thần.

Làm sao lại không thích?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play