Chương này là bản dịch.
Lục Thành cùng Nghiêm Kính đi sang Lý gia.
Lục Thành là thật tâm muốn thăm đến Lý bá, nhưng mà ngoại trừ Lý bá gặp đại nạn thì hai đứa con trai Lý gia không hoan nghênh hắn.
Lý bá là một lão nhân ở Ngô gia, tay nghề chăm sóc cây ăn quả là học được trong suốt cả đời làm quản sự ở vườn trái cây, đại quản sự mỗi tháng được hai lượng bạc tiền công, đủ để biết được tay nghề này có bao nhiêu người nhìn mà thèm. Thân là cha ruột, Lý bá đương nhiên hy vọng các con kế thừa tay nghề của mình, nhưng kết quả hai đứa con trai của ông giống như là bị ép buộc đến vườn trái cây làm việc, ông vừa dạy vừa hỗ trợ bọn họ làm việc, kết quả nhi tử không ai chịu học, chỉ hết ăn lại nằm, trái cây chín vụng trộm hái ăn, ăn một hai trái thì không sao, thế nhưng lại để Lý bá bắt được hai người bọn họ muốn trộm trái cây đi bán!
Lý bá là người đàng hoàng, sau khi biết rõ các con bất hiếu cùng không muốn học nghề, ông bèn dứt khoát quyết định chọn học đồ từ trong đám người ngoài, sau đó liền chọn trúng Lục Thành chăm chỉ chịu làm, đầu óc linh hoạt, miệng lại biết cách ăn nói.
Con trai thứ hai của Lý gia sớm đã coi việc quản sự ở vườn trái cây là công việc béo bở nhà mình, vốn khi cha gìa yếu đi chuyện này tự nhiên sẽ rơi vào trong tay bọn họ, ai ngờ cha già vậy mà lại nhẫn tâm nhận người ngoài làm đồ đệ. Đồ đệ cũng đã thu nhận, kết cục sự tình đã định, hai anh em thấy vậy liền hận Lục Thành , ngày lễ ngày tết Lục Thành đến tặng lễ Lý bá, hai người đều không muốn gặp hắn.
Nhưng mà hôm nay cha già sắp không qua khỏi, người trong thôn cũng đến đây không ít, hai người bọn họ cũng không dám làm khó xử Lục Thành, chịu đựng buồn bực mời Lục Thành và Nghiêm Kính vào phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play