Đây là lần đầu tiên ở trạng thái tỉnh táo, Nhung Âm nói ra một câu hoàn chỉnh trước mặt Tông Chính Tiêu, dù là đang mắng y nhưng y vẫn rất vui vẻ. hẳng qua chờ tới khi thấy hốc mắt phiếm hồng cũng hàng nước mắt lăn xuống của cậu, y lại không cười nổi nữa. 

"Sao lại khóc?" Tông Chính Tiêu thả Nhung Âm ra, xoay người cậu lại đối diện với mình, nâng mặt cậu lên, vừa lau nước mắt cho cậu vừa áy náy nói: "Xin lỗi, ta không nên dối gạt ngươi. Ngươi đừng khóc" 

Tuy giờ phút này đã được tự do nhưng Nhung Âm lại không chạy trốn, cũng không tiếp tục mắng Tông Chính Tiêu, thậm chí cả tiếng lòng cũng biến mất. 

Cậu chỉ trừng lớn đôi mắt tròn xoe nhìn Tông Chính Tiêu, không nói một lời. Nước mắt như chiếc dây chuyền ngọc trai bị đứt rơi xuống, vẻ mặt vừa ủy khuất vừa quật cường. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play