Không ngờ rằng hai tháng không gặp, cô còn đẹp hơn trước khi chưa lấy chồng, chẳng lẽ nước thôn Tường Vân có thể dưỡng người sao?
Hứa Tiểu Hoa không nhịn được mà đưa tay xoa mặt mình, vì mang thai nên mặt cô ta nổi lốm đốm tàn nhang, cũng may vì đen nên không thấy rõ lắm.
Có điều nếu so sánh với làn da trắng như sứ, khuôn mặt yêu kiều của Vân Tố Thanh, cô ta không nén nổi ghen tỵ.
Đến bây giờ Dương Phú Thuận vẫn chưa chịu ngủ chung chăn với cô ta nữa kìa, nói cô ta đang mang thai, không thể làm chuyện đó…
Hứa Tiểu Hoa đang suy nghĩ bâng quơ, bỗng nhiên cơ thể bị kéo mạnh một cái làm cô ta lảo đảo, đến khi cô ta hồn lại thì thấy Chu Thái Hoa đang kéo ống tay áo mình đi về phía quầy hàng của Vân Tố Thanh.
Hứa Tiểu Hoa không muốn đi, mỗi lần cô ta thấy Vân Tố Thanh là thấy chột dạ, hơn nữa cô ta biết Dương Phú Thuận vẫn chưa quên được cô.
Cũng phải thôi, cái khuôn mặt như hồ ly tinh của Vân Tố Thanh, đừng nói Dương Phú Thuận, đám đàn ông trong thôn có ai không nhớ nhung cho được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT