Có tiền đúng là hào phóng!
Nhưng chuyện này với người nhà họ Vân lại là chuyện rất tốt, lần này lý gai vẫn bán rất đắt hàng, nhưng loại đựng trong rổ họ lại không chuẩn bị nhiều lắm.
Vân Tố Thanh vội vàng nói: “Cái nhỏ đựng được hai lạng rưỡi, loại mặn một rổ một hào sáu, loại ngọt một rổ ba hào, cái lớn đựng được nửa ký, mặn ba hào một rổ, ngọt thì bốn hào rưỡi một rổ.”
Đan rổ với Vân Thụ Hoài mà nói là chuyện dễ như trở bàn tay, cái nhỏ nhỏ một hào rưỡi, cái lớn hai hào, giá tuy không bằng mấy cái sọt hay thúng nhưng cũng không tệ.
Thật ra đồ càng nhỏ càng khó đan, nhưng Vân Thụ Hoài thường xuyên đan sọt đan rổ cho cháu ở nhà, nên ông làm rất thuần thục, còn có thể làm ra hình dáng mà lũ con nít thích mê.
Mấy cô gái ngó thử, nhìn thấy lý gai vàng óng ánh thì cũng rất hài lòng, lần trước các cô cũng đã nếm thử rồi, ngon hơn mua ở Cung Tiêu Xã và mấy tiệm tạp hoa nhiều, giá cũng rẻ hơn.
Bọn họ đều là công nhân làm ở nhà máy may trên thị trấn, gia cảnh không tệ, không tiếc mấy hào kia, cho nên mỗi người lập tức mua một rổ, không ngờ mấy cô gái đã mua hết một nửa rổ lý gai Vân Tố Thanh mang đi bán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT