Ngày hôm sau đám con nít lại kéo nhau lên núi, có điều lần này chúng không đi hái lý gai nữa, ngược lại hái được không ít lựu mang về.
Cuối tuần các anh được nghỉ học ở nhà chính là ngày mà Khê Bảo vui mừng nhất.
Ba mặt thôn Tường Vân bị bao vây bởi núi, trên núi đa dạng cây ăn trái, mỗi này đám con nít đều kéo lên núi chơi, vừa được chơi vừa được ăn, khỏi nói chúng thích đến mức nào.
Lưu Xuân Phương nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Khê Bảo và Vân Dịch Thần, yên tâm hơn nhiều.
Mấy ngày nay có thể dễ dàng nhìn thấy Khê Bảo đã đầy đặn hơn trước nhiều, cái cằm nhọn hoắt lúc trước đã có thêm chút thịt, hai má phúng phính, lại thêm làn da trắng nõn nà, càng làm cô bé thêm xinh xắn.
Tiểu Thần được ăn ngon nên cơ thể cũng có da có thịt, khuôn mặt trước giờ luôn nhợt nhạt cũng đã hồng nhuận hơn nhiều, khai giảng được một tháng rồi, đây là lần đầu tiên cậu bé đi học liền mạch mà không nghỉ bữa nào.
Quả nhiên con nít phải chạy nhảy trên núi nhiều, không cần chăm sóc quá kỹ lưỡng mới khỏe mạnh được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play