Thấy Vân Nha chỉ dám vùi đầu vào cái chén trong tay ăn từng miếng cháo, mà không dám vươn tay gắp thức ăn trong nồi, Khê bảo nhanh chóng chia một ít thịt trong núi thịt mà các cậu gắp cho cô bé vào chén Vân Nha.
“Vân Nha, em không ăn hết nhiều thịt vậy đâu, chị ăn giúp em một ít đi.”
Vân Nha ngẩng đầu, đã thấy Khê Bảo nháy đôi mắt to tròn, cười tủm tỉm nhìn cô bé.
“Cảm ơn Khê Bảo.” Vân Nha lí nhí cảm ơn, mấy chú mấy thím nhà họ Vân thấy thế, sợ cô bé không dám gắp đồ ăn thì cũng vội gắp đồ ăn cho, chỉ một lúc sau, chén cô bé cũng chất đầy ắp.
Phía trên đều là thịt, nhiều ơi là nhiều thịt.
Từ nhỏ đến lớn Vân Nha chưa từng được ăn nhiều thịt như vậy, cô bé cảm thấy lòng mình như có ngàn đóa hoa nỏ rộ, vô cùng vui vẻ.
Có điều cô bé biết vì Khê Bảo nên mấy chú mấy thím nhà họ Vân mới tốt với mình như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT