Bà ta cẩn thận liếc nhìn Dương Phú Thuận: “Phú Thuận, hay là mình đi…”
Kiểm tra thử xem sao.
Còn không chờ bà ta nói dứt lời, Dương Phú Thuận vác cái đầu quấn băng gạc thấm máu bước nhanh ra khỏi bệnh việc, chẳng buồn để ý đến vết thương trên đầu.
Chu Thái Hoa tiếc đứt ruột số tiền viện phí đã nộp, mắt thấy không đuổi kịp Dương Phú Thuận bèn vội vàng quay ngược vào bệnh viện đòi số tiền còn dư.
Dương Phú Thuận cứ cắm cúi đi một mạch, đến lúc anh ta hoàn hồn lại thì bản thân đang đứng ở bờ suối, anh ta ngồi xuống tảng đá gần đó, thất thần nhìn hoàng hôn chiếu lên mặt nước tạo thành những tia sáng lấp lánh.
Thôn Thủy Dương và thôn Tường Vân nằm gần nhau, mấy chị mấy mẹ hai thôn thường ra đây giặt đồ.
Khi anh ta còn học cấp ba ở huyện An, anh ta tình cờ đi ngang qua đây trong một buổi chiều tà, đó là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Vân Tố Thanh, lúc đó cô đang ngồi giặt đồ bên suối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play