Có điều khi thấy hai mẹ con này vẫn kẻ xướng người họa như xưa, Vân Tố Thanh thật sự khâm phục da mặt dày như tấm thớt của hai người này.
“Xin lỗi thím Chu, nhưng có lẽ thím nghe nhầm rồi. Tôi đã tái hôn từ lâu.” Vân Tố Thanh nhìn về phía Dương Phú Thuận: “Tôi đã nói rất rõ rồi, hai chúng ta không còn cơ hội nữa.”
“Không thể nào, tôi có nghe chuyện cô tái hôn lúc nào đâu, không phải là vì cô thấy Phú Thuận nhà tôi thất nghiệp nên chê nó chứ?” Giọng Chu Thái Hoa the thé gay gắt.
“Anh thất nghiệp rồi?” Vân Tố Thanh thấy hơi ngạc nhiên, các mặt khác không nói, chứ bản thân Dương Phú Thuận có bằng cấp ba đã là rất cao rồi, vậy mà lại để mất việc, hèn chi trông anh ta lôi thôi lếch thếch như vậy.
Cô liếc mắt nhìn thấy Triệu Thân Minh đang đi xuống lầu, lười đôi co với hai người kia, bèn nói thẳng: “Tôi nói rồi, tôi đã kết hôn.”
Nói xong thì ngang qua người hai mẹ con nhà đó.
“Thôi đi Phú Thuận, người ta đã nói rõ là không muốn tái hôn rồi, với điều kiện nhà mình, mắc gì phải cưới một con gà mái không biết đẻ trứng như nó!” Chu Thái Hoa cố tình nói to cho cô nghe: “Với lại thứ đàn bà bị chồng bỏ như nó lấy được ai ra hồn, chắc là lấy người người đã có con, làm mẹ kế cho con người ta chứ gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT