Cố Vệ Gia mỉm cười, âm thầm bật ngón cái khen ngợi Khê Bảo, sau đó cúi người len lỏi qua những gốc cây, giả vờ tìm xem hai đứa bé đang nấp ở đâu.
Đám người kia quá thận trọng, cũng vì vậy mà chúng không dám bám sát ba người Cố Vệ Gia cho nên rất dễ bị mấy hành động cố tình của Cố Vệ Gia đánh lạc hướng.
Chờ đến khi anh “giải quyết” xong hai gã đang len lén theo sau bọn họ thì cái gã cầm bao tải chuẩn bị tiếp ứng cho đồng bọn mới phát hiện ra bất thường, quay đầu bỏ chạy.
Nhưng đã quá muộn, Cố Vệ Gia đã bắt đầu lao về phía gã ta, sau đó lục soát ra được cái khăn tẩm thuốc mê mà bọn chúng chuẩn bị để đánh ngất An Mặc, anh chụp lên mũi gã ta luôn.
Sau khi trói ba gã bắt cóc đã được đánh ngất xỉu lại cạnh nhau, vì anh không dám đi quá xa hai chị em Khê Bảo nên anh chỉ đành gọi mấy người gần đó lại trông chừng giúp: “Mấy anh em, ba người này là gián điệp của nước địch, làm phiền các vị trông chừng giúp tôi, tôi đi báo cảnh sát.”
Nói rồi anh lấy thẻ quân nhân của mình ra cho bọn họ kiểm tra.
Trong số những người qua đường đó có hai người đã lớn tuổi, họ đều là những người đã trải qua thời kỳ gian khổ nên cực kỳ căm ghét giặc ngoại xâm và Hán gian. Nghe vậy lập tức vỗ ngực cam đoan với Cố Vệ Gia sẽ trông chừng thật kỹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT