Thấy Lâm Tiểu Yến bị hai ba câu nói của Cố Vệ Gia tiễn đi, có vẻ như Hạo Hạo đã bị dọa sợ.
Nó khóc thút tha thút thít, không còn dám gào khóc inh ỏi nữa, liếc mắt nhìn nét mặt những người còn lại trong phòng khách đều đáng sợ cứ như sắp ăn thịt nó vậy.
“Không được khóc!” Cố Vệ Gia thờ ơ liếc nó: “Nói xin lỗi bà nội đi.”
Hạo Hạo lia mắt nhìn xung quanh, thấy không ai đứng ra nói đỡ cho mình, nó chỉ đành nuốt ấm ức xuống khẽ thút thít nói xin lỗi với Tần Tâm Lam: “Cháu xin lỗi.”
Đúng là rất thức thời.
“Con biết mình sai ở đâu chưa?” Giọng Cố Vệ Gia nhàn nhạt, nhưng trong đó lại chứa đầy uy nghiêm và khiển trách.
Hạo Hạo méo miệng: “Con không nên cầm đồ chơi ném bà nội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play