Hạo Hạo đi theo phía sau Lâm Tiểu Yến, thấy cô ta đứng ngây ra trước cửa thì đẩy mạnh cô ta một cái.
“Vú Lâm, vú đứng đơ ra làm gì vậy, chật muốn ch.ết, sao vú béo như lợn vậy!” Hạo Hạo nhích mông đẩy Lâm Tiểu Yến sang bên cạnh, khuôn mặt bụ bẫm của nó đầy chê trách.
Nó mới vừa vào nhà đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm lừng, đôi mắt đã tự giác bỏ qua người lớn trong nhà, đi thẳng về cái bàn ở phòng khách, bàn tay bụ bẫm không thèm rửa mà đã chộp lấy đồ ăn trên bàn.
Tần Tâm Lan đứng gần nó lập tức đưa tay ra cản lại, dỗ dành: “Hạo Hạo, mình rửa tay trước rồi ăn sau nhé?”
“Con không chịu, con không chịu, con muốn ăn ngay!” Trong tay Hạo Hạo đang cầm đồ chơi mà Lâm Tiểu Yến vừa mua cho nó, nó đã chơi cả một buổi trưa, bắt đầu thấy chán rồi, thấy Tần Tâm Lan cứ cản mình, nó bực bội ném đồ chơi vào người bà ấy: “Bà cút ngay!”
“Con kêu ai cút?” Giọng Tần Ngữ Quân lạnh như băng.
Cô đứng khá gần Tần Tâm Lan, nhanh tay lẹ mắt bắt lấy món đồ chơi kia, đó là một cái máy bay khá nặng, chiếc máy bay mô hình được làm sơ sài nên rất thô táp, phía đầu còn có một cái mũi nhọn nhô ra, nếu thứ này chọc trúng Tần Tâm Lan thì kiểu gì cũng bị trầy da chảy máu cho mà xem!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT