Sau đó bà nhìn về phía Vân Tố Thanh, dè dặt hỏi: “Tố Thanh à, dù sao Đồng Thành cũng là thành phố lớn, kiếm không được tiền cũng không sao, con về nhà mẹ vẫn nuôi nổi con mà. Tuy người ta là lãnh đạo đạo lớn, nhưng con đừng học lũ đàn bà con gái hư đốn ngoài kia đi đường ngang ngõ tắt…”
“Mẹ!” Vân Tố Thanh dở khóc dở cười cản Lưu Xuân Phương đang tiếp tục suy đoán bậy bạ: “Mẹ nói gì vậy, anh Triệu đề cập chuyện này trước, lúc trước con cũng cảm thấy bản thân không xứng với anh ấy nên đã từ chối rất nhiều lần.”
“Cái gì? Sao con lại nghĩ như vậy chứ!” Lưu Xuân Phương nghe Vân Tố Thanh tự hạ thấp bản thân như vậy, thì không vui nói: “Con là con gái mẹ, vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, sao không xứng với cậu ta?”
“Đúng đúng đúng, anh Triệu cùng chung suy nghĩ với mẹ, cho nên con không nhịn được đã… Đã đồng ý rồi, có điều mẹ yên tâm, nếu mẹ và cha không ưng ý anh ấy thì con không cưới nữa!”
Từ nhỏ Vân Tố Thanh đã ngoan ngoãn nghe lời, được người nhà thương yêu cưng chiều, lần duy nhất cô làm trái ý cha mẹ chính là quyết định cưới Dương Phú Thuận, kết quả khiến cho bản thân thương tích đầy mình.
Lần này tuy rằng cô rung động nhất thời, chưa kịp suy nghĩ kỹ đã đồng ý với anh ấy, nhưng trong lòng cô không hối hận lắm, vì cô biết Triệu Thân Minh và Dương Phú Thuận không giống nhau.
Nhưng cô vẫn muốn hỏi ý kiến của cha mẹ, nếu cha mẹ thật sự không đồng ý thì bảo Triệu Thân Minh nghĩ cách thuyết phục họ, Vân Tố Thanh nghĩ thầm, khóe môi vô thức cong lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play