“Cô Ngữ Quân lạnh sao?” Giọng sữa mềm mại vang lên bên tai cô, vớt cảm xúc lạnh băng đang chìm trong vũng bùn của cô về thực tại.
Đôi tay Tần Ngữ Quân vẫn cứ run bần bật, cô ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt trong trẻo thuần khiết của Khê Bảo, run rẩy hỏi: “Bé yêu à, con không sao chứ?”
“Cháu không sao đâu cô Ngữ Quân, nước suối nông lắm.” Khê Bảo cũng nghe thấy cách gọi của Tần Ngữ Quân, nhưng cô bé không bận tâm lắm, cho rằng Tần Ngữ Quân sốt ruột quá nên mới gọi nhầm.
Cô bé cúi người nhìn quần áo hai người ướt sũng nước, giọng pha chút chột dạ: “Nhưng đồ cháu ướt rồi.”
“Để cô dắt cháu về thay đồ.” Nghe Khê Bảo nói thì Tần Ngữ Quân mới để ý thấy nước suối rất cạn, chỉ tới bắp chân của cô mà thôi, sau đó cô quay đầu lại nhìn mấy đứa nhỏ khác, đứa nào cũng ướt nhẹp lúc này đang bò dậy khỏi suối.
Anh em Vân Dịch Trình thấy Khê Bảo rơi xuống nước thì mau chóng thu diều lại, thấy cả người Tần Ngữ Quân và em gái đều ướt đẫm thì biết không thể chơi tiếp được nữa.
Trên đường trở về, Khê Bảo năn nỉ Tần Ngữ Quân: “Cô Ngữ Quân đừng nói với mẹ cháu là cháu ngã xuống suối nên mới bị ướt quần áo có được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT