Lúc này Tần Ngữ Quân suýt được khen đến tận trên mây đang được anh em Vân Dịch Trình và Vân Dịch Thần dẫn đi tới chỗ bờ suối của thôn Tường Vân.
Khoảng hơn bốn giờ chiều là thời gian đám trẻ con tan học, ven suối có rất đông con nít chơi đùa, mấy đứa lớn hơn một chút đều phải phụ việc nhà cho nên ở đây chỉ có mấy đứa tầm độ bảy, tám tuổi dắt theo em trai hoặc em gái ra đây đùa nghịch thôi.
Chúng chưa từng thấy diều bao giờ, nhìn thấy Khê Bảo cầm theo một con diều hình bươm bướm màu sắc sặc sỡ, ai cũng ngoái đầu nhìn theo.
Tần Ngữ Quân làm mẫu cho ba anh em một lần, Vân Dịch Trình vừa nghe hai chữ học bài là người như cái cây thiếu nước, nhưng vừa nhắc đến chơi lại lanh như sóc.
Cậu nhóc nhanh chóng nắm được bí quyết, thả con diều bay cao lên trời.
Vân Dịch Trình mừng rỡ cầm dây diều chạy thật nhanh, đám con nít chơi ven suối cũng cười khúc khích chạy theo cậu nhóc.
Tần Ngữ Quân đứng trên bờ nhìn đám trẻ cười đùa vui vẻ, trước kia mỗi khi thấy cảnh tượng này cảm xúc của cô đều sẽ dao động dữ dội nhưng chẳng hiểu sao lần này lại bình tĩnh đến lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play