Vân Thanh Tùng và Vân Thanh Bách đã quay về thôn Tường Vân, lúc này trời đã bắt đầu tối, nhưng không ai có tâm trạng ăn cơm.
“Sao rồi, tìm thấy con bé chưa?” Lưu Xuân Phương đã sốt ruột lắm rồi, hôm nay bà cũng đi theo tìm người, nhưng thị trấn chỉ to bằng chừng đó, nghe nói lũ bắt cóc có thể đã rời khỏi thị trấn Đông Dương, công an và anh em Vân Thanh Tùng chia ra đi tìm người, còn bà lớn tuổi tay chân già yếu, chỉ có thể ngồi chờ với bà sui nhà họ Từ.
Hai anh em Vân Thanh Tùng cũng mới về đến nhà.
“Chưa mẹ, tụi con về trước, nghe nói phía Đồng Thành cũng có nhà đang tìm con nít, đoán chừng là chung một bọn.” Vân Thanh Tùng không kể rõ chuyện này, lúc anh ấy với Thanh Bách về có nhìn thấy một chiếc xe tải quân dụng cỡ lớn, hơn nữa trước cửa Cục Công An có hai quân nhân đeo súng đứng canh.
Vân Thanh Tùng cảm thấy chuyện này không đơn giản như họ nghĩ.
Nhưng mà bọn họ cũng không có thêm manh mối nào, chỉ đành về nhà trước.
Hơn tám giờ tối, vợ chồng Vân Thanh Tùng và Vân Thanh Bách chẳng tài nào ngủ nổi, đột nhiên, bọn họ nghe thấy như có tiếng gì đó cào cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play