Một lúc sau, hai bóng dáng màu vàng lẳng lặng xuất hiện bên cạnh Khê Bảo.
Khê Bảo vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Đại Bạch Bạch và Nhóc Lớn, cứ như chúng nó đang hỏi cô bé, sao nửa đêm nửa hôm lại chạy lên núi làm gì?
Khê Bảo đã sợ hãi cả một ngày hôm nay, cậu dạy cô bé, gặp nguy hiểm không được hoảng sợ, phải tìm cách bảo vệ bản thân không bị thương, thần kinh căng thẳng cả ngày của cô bé mới thả lỏng ra một chút, thấy đồng bọn thân thiết, lúc này cô bé mới ôm lấy cơ thể ấm áp của Đại Bạch Bạch, khóc nức nở.
“Đại Bạch Bạch, tao với chị Giai Giai đều bị người xấu bắt đi!” Khê Bảo khóc nấc lên tố cáo với Đại Bạch Bạch, trước kia cô bé bị bà nội đánh mắng, cô bé cũng thường lên núi khóc thút thít kể cho Đại Bạch Bạch nghe.
Đại Bạch Bạch là một con hổ rất khôn ranh, vừa nghe vậy lập tức gầm lên khe khẽ, nó vô cùng tức giận, đôi mắt hổ sắc bén nhìn xuống ánh sáng le lói dưới chân núi, lúc này nó hận không thể lao xuống cắn ch.ết đám người xấu ức hiếp Khê Bảo!
A Nhân đang ngồi trên tảng đá vắt chân lẩm nhẩm hát nhằm tiếp thêm can đảm cho bản thân, đột nhiên nghe thấy tiếng dã thú gầm gừ, bỗng nổi hết cả da gà, lông tơ dựng ngược.
Gã đứng dậy, đảo mắt nhìn láo liên, nhưng không nghe thấy tiếng động nào, chẳng lẽ gã nghe nhầm ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play