Quả phụ Hứa nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp của Vân Tố Thanh, trong mắt lóe lên phiền chán, có điều nghĩ đến nếu không phải Vân Tố Thanh không sinh được thì ả không có cơ hội này.

Ả xoa bụng, tiếc nuối nhìn ngắm khuôn mặt tuấn tú của Vân Thanh Sam, đàn ông như anh ấy quá thông minh cũng quá tàn nhẫn, ả biết mình không thể giữ được anh ấy.

Quay đầu nhìn thấy Dương Phú Thuận uể oải bước ra từ cục Dân Chính, đàn ông không có chính kiến cũng khá tốt, ít nhất dễ nắm thóp!

Quả nhiên, ả mềm mỏng năn nỉ Dương Phú Thuận thế nào anh ta cũng không chịu đăng ký kết hôn với ả, quả phụ Hứa nghe theo lời Vân Thanh Sam nói thì uy hiếp sẽ tố cáo anh ta cưỡng h.iếp ả.

Cuối cùng Dương Phú Thuận chỉ có thể sầm mặt đăng ký kết hôn với ả.

Lưu Xuân Phương vỗ đùi: “Cái thứ chết bằm, sao không để thằng đó bị xử bắn cho rồi.”

Vân Thanh Sam biết mẹ mình chỉ là tức quá mà nói vậy thôi, lải nhải vài câu rồi cũng cho qua.

Vân Thanh Sam chính là bánh trôi mè đen, gian xảo không ai bằng, có điều Lưu Xuân Phương vẫn tặng cho con trai thứ ba ánh mắt tán thưởng.

Sao bà lại sinh ra được thằng con thông minh quá vậy nè, cái đầu óc khôn lanh kia chắc chắn là di truyền từ bà rồi!

Mắt thấy hai ngày nữa là đến ngày thu hoạch, người trong thôn lại bắt đầu bận đầu tắt mặt tối.

Hai anh em Khê Bảo với Đông Tử thì rất vô tư.

Buổi chiều người lớn không ở nhà, Khê Bảo theo Đông Tử đi chơi khắp nơi, lúc đi qua nhà Tam Ni, nhìn thấy Tam Ni đang ngồi chơi với em trai ở trong sân, Đông Tử còn cố tình dắt Khê Bảo lượn lờ trước mặt nó.

“Tam Ni!”

“Hừ!” Tam Ni không thèm trả lời cậu bé, quay đầu đi hướng khác, chuyện trưa hôm nay, nó còn đang tức anh ách đây nè.

“Nhìn này, đây là em gái Khê Bảo của anh!” Đông Tử kéo Khê Bảo ngồi xuống trước mặt nó, bám riết không tha.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play