Lúc Lâm Uyển Hoa về vẫn còn thấy lưu luyến, lần này cô ta về thôn có không ít người đến tỉ tê tâm sự làm quen, nhưng rất ít người có thể trò chuyện hợp ý với cô ta đến vậy.
Phụ nữ ở nông thôn cũng chỉ quanh quẩn giữa bếp núc và đồng ruộng, tuy họ rất nhiệt tình, nhưng nếu trò chuyện với nhau, một hồi thể nào cũng thành ông nói gà bà nói vịt, chẳng ai hiểu ý ai.
Vân Tố Thanh không giống thế, dù gì thì cô cũng là học sinh giỏi từ nhỏ đến lớn, có chút chữ nghĩa trong đầu, hành động hay nói năng đều rành mạch rõ ràng, tính tình dịu dàng hào phóng, rất hợp ý Lâm Uyển Hoa.
Hai người vừa ra ngoài sân đã thấy ngay một lớn một nhỏ đang ngồi chồm hổm bên giá phơi thủ thỉ gì đó, nét mặt Vạn Giang Long rất ấm áp, điều này làm Lâm Uyển Hoa giật mình.
Chồng cô ta làm ở cơ quan nhà nước, ít nhiều cũng coi như là lãnh đạo, tính tình hơi thanh cao, cho dù theo cô ta về nhà vợ ở thôn Hồng Tinh thì cũng hiếm khi thấy anh ta thân thiết với ai.
Không ngờ hôm nay lại trò chuyện vui vẻ với một cô bé mới năm tuổi như vậy, thậm chí còn không câu nệ gì mà ngồi bệt xuống tảng đá trước sân cùng cô bé, tay cầm một quả trám trắng, miệng thì đang nhai nhóp nhép.
“Giang Long, sắc trời không còn sớm, lát nữa mình còn phải chạy lên bệnh viện một chuyến, bây giờ mình về nha anh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play