Cơn mưa tí tách kéo dài cả ngày, Lê An An an nhàn cuộn tròn trong nhà. Cô cực kỳ ghét ra ngoài vào những ngày mưa, nhưng lại vô cùng thích ngồi bên cửa sổ ngắm mưa, nghe tiếng mưa rơi.
Sáng sớm, đoàn trưởng Viên đã ra ngoài. Khoảnh khắc ấy, thật xấu hổ khi phải thừa nhận – Lê An An cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc khi thấy anh ấy phải bôn ba đi làm.
Hạnh phúc chính là, khi người khác còn đang bôn ba vì cuộc sống và lý tưởng, cô có thể nằm ườn như cá muối. Sống hai kiếp người, cô đã hiểu rõ, không cần vội vàng làm gì, lúc nào nên nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi, đời người vô thường.
Hơn nữa, cô mới phát hiện mình không có ủng đi mưa, thêm một lý do nữa để không ra ngoài, nhưng mà thím Trần không hiểu ý cô, lập tức vung tay đưa cho cô hai phiếu mua hàng công nghiệp và năm tệ, bao trọn chi phí, bảo cô đợi mưa tạnh thì đi mua một đôi, dù sao sau này lên núi xuống sông cũng cần dùng đến, đồ dùng thiết yếu mà.
Ăn trưa xong, thấy Tiểu Thạch Đầu vẫn chưa buồn ngủ, Lê An An bèn ôm Nha Nha đi trêu cậu bé.
Con gái đúng là dễ thương, thơm tho, mềm mại và ngoan ngoãn, không giống cậu nhóc đối diện, còn nhỏ mà đã ra dáng ông cụ non, dựa vào ghế sofa, vừa được đút táo nhuyễn, vừa bị dỗ gọi chị, cậu nhóc cứ há miệng ăn lấy ăn để, mà nhất quyết không chịu gọi một tiếng chị.
Qua mấy ngày tiếp xúc, Lê An An đã nhận ra Tiểu Thạch Đầu là một đứa bé rất có cá tính, không hay khóc nhưng lại rất bướng bỉnh, chỉ khi được ăn đồ mình thích thì mới ngoan ngoãn một chút, đúng là một tín đồ ẩm thực nhí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play